Bạn không cần phải là Cơ-đốc nhân từ lúc sinh ra.
Bạn không cần phải vượt qua bài kiểm tra để trở thành Cơ-đốc nhân.
Bạn không giành lấy quyền để trở thành Cơ-đốc nhân.
Chúa khiến một người trở thành Cơ-đốc nhân (Ê-phê-sô 2:8-10; Tít 3:5).
Trở thành Cơ-đốc nhân có nghĩa là
• tội lỗi, nan đề lớn nhất của chúng ta đã được giải quyết (1 Giăng 1:9)
• chúng ta được hoà thuận với Đức Chúa Trời (Rô-ma 5:1).
Chính Đức Chúa Trời này đã làm cho chúng ta trọn vẹn trong và qua Con Ngài là Chúa Giê-su Christ. Cơ-đốc nhân là dân sự của Đấng Christ. Đấng Christ là Chúa của họ – Ngài không chỉ là Cứu Chúa, mà là Cứu Chúa và Chúa Tể của họ (1 Cô-rinh-tô 6:19-20).
Cơ-đốc nhân được trọn vẹn trong Đấng Christ (Cô-lô-se 2:10)
Thánh Linh của Đức Chúa Trời ngự trong họ (1 Cô-rinh-tô 6:19-20).
Họ được Đức Chúa Trời tiếp nhận qua Chúa Giê-su (Rô-ma 15:7).
Cơ-đốc nhân là con cái Đức Chúa Trời (1 Giăng 3:1-2)
Trước khi được cứu chuộc, Đức Chúa Trời không phải Cha chúng ta (Giăng 8:42-44).
Cứu chuộc tức là nhận làm con. Chúng ta được nhận vào gia đình của Đức Chúa Trời (Rô-ma 8:14-16; Ga-la-ti 4:4-7; Ê-phê-sô 1:4-5).
Sự nhận làm con trao cho chúng ta mọi thứ mà tội lỗi ngăn không cho chúng ta có được. Người dưng trở thành con cái, người lạ trở thành con, và kẻ thù lại nhận được tất cả phước lành của Đức Chúa Trời. Nói cách khác, mối quan hệ của chúng ta với Chúa được thay đổi hoàn toàn, và sự thay đổi này không hề nhỏ chút nào.
Đọc Công vụ 11:20-23.
“Ấy là ở thành An-ti-ốt, người ta bắt đầu xưng môn đồ là Cơ-rê-tiên” (Công vụ 11:26).
Mục sư Nguyễn Văn Huệ