Trang chủ Dưỡng Linh Hiểu Ý Chúa?

Hiểu Ý Chúa?

bởi admin

 

 

Yes, my soul, find rest in God; my hope comes from him.

Psalm 62:5

God’s will is sometimes hard to follow. He asks us to do the right things. He calls us to endure hardship without complaining; to love awkward people; to heed the voice inside us that says, You mustn’t; to take steps we’d rather not take. So, we must tell our souls all day long: “Hey soul, listen up. Be silent: Do what Jesus is asking you to do.”

“My soul waits in silence for God alone” (Psalm 62:1 nasb). “My soul, wait in silence for God alone” (62:5 nasb). The verses are similar, but different. David says something about his soul; then says something to his soul. “Waits in silence” addresses a decision, a settled state of mind. “Wait in silence” is David stirring his soul to remember that decision.

David determines to live in silence—quiet submission to God’s will. This is our calling as well, the thing for which we were created. We’ll be at peace when we’ve agreed: “Not my will, but yours be done” (Luke 22:42). This is our first and highest calling when we make Him Lord and the source of our deepest pleasure. “I desire to do your will,” the psalmist said (Psalm 40:8).

We must always ask for God’s help, of course, for our “hope comes from him” (62:5). When we ask for His help, He delivers it. God never asks us to do anything He won’t or can’t do.

When have you thought God’s will for you was difficult? How can you live in quiet submission?

I may not always understand Your will, Father, but I ask for help to submit to it. Teach me to trust Your good and faithful character. Please give me a submissive heart.

 

Hỡi linh hồn ta, hãy nghỉ an nơi Đức Chúa Trời, Vì niềm hi vọng ta đặt nơi Ngài. Thi Thiên 62:5

Đôi lúc thật khó để làm theo ý muốn của Chúa. Ngài muốn chúng ta làm những điều đúng đắn. Ngài kêu gọi chúng ta chịu đựng gian khổ mà không phàn nàn; yêu thương những người khó yêu; lắng nghe tiếng nói bên trong chúng ta; làm những việc mà chúng ta không muốn. Cho nên, chúng ta phải nói với linh hồn mình trọn ngày rằng: “Hỡi linh hồn ta, hãy nghe đây. Hãy yên lặng: Làm những gì Chúa bảo ngươi phải làm”.

“Linh hồn tôi yên lặng trông đợi Ðức Chúa Trời” (Thi. 62:1, BD2011). “Hỡi linh hồn ta, hãy nghỉ an nơi Đức Chúa Trời” (62:5). Những câu Kinh Thánh này tương tự nhau, nhưng lại khác biệt. Đa-vít nói về linh hồn ông; rồi nói với linh hồn ông. “Yên lặng trông đợi” chỉ về một quyết định, một trạng thái tâm trí tĩnh lặng. “An nghỉ” là khi Đa-vít khuấy động linh hồn ông để nhớ về quyết định đó.

Đa-vít quyết định sống trong yên lặng – sự yên lặng thuận phục ý muốn của Chúa. Đây cũng là lời kêu gọi dành cho chúng ta, là lý do mà chúng ta được tạo dựng. Chúng ta sẽ được bình an khi đồng ý rằng: “Ý Cha được nên, chứ không theo ý Con!” (Lu. 22:42). Đây là lời kêu gọi trước nhất và cao cả nhất khi chúng ta tôn Chúa làm Chủ và là niềm vui lớn nhất của mình, như tác giả Thi Thiên nói: “Con vui thích làm theo ý muốn Chúa” (Thi. 40:8).

Dĩ nhiên chúng ta phải luôn luôn cầu xin sự giúp đỡ của Chúa, vì “niềm hy vọng ta đặt nơi Ngài” (62:5). Khi chúng ta cầu xin sự giúp đỡ của Chúa, thì Ngài sẽ ban cho. Chúa không đòi hỏi chúng ta làm bất kỳ điều gì mà Ngài không muốn hoặc không thể làm.

Bạn có từng nghĩ thật khó để làm theo ý muốn của Chúa dành cho bạn không? Bạn có thể sống trong sự yên lặng thuận phục như thế nào?

Lạy Chúa, có lúc con không hiểu được ý muốn Ngài, nhưng xin Chúa giúp con vâng phục. Xin dạy con tin cậy vào bản tính tốt lành và thành tín của Ngài. Xin ban cho con một tấm lòng đầu phục Ngài. Amen

 

https://odb.org/VN/2021/11/24/hey-soul

Có thể bạn quan tâm