MỘT LỜI NHẮN
Nếu biết rằng tôi đã trở về
Nhà Cha từ ái phước hạnh đây
Thì sao em vẫn còn mê mải
Trong cõi đời nhiều nỗi thương đau
–
Bây giờ đã quá tuổi trăng non
Nghĩ chuyện ngày xưa thật lỡ làng
Mận, xoài, chuối, ổi tôi thường hái
Đem tới trao em nặng nghĩa tình
–
Ngày ấy em thường níu áo tôi
Mè nheo, đòi đủ thứ vu vơ
Hỏi rằng anh có thương em gái
Vòi bánh qui bơ, cánh bướm hồng
–
Năm em mười sáu tôi mười tám
Hai đưa xa nhau mấy núi đèo
Tôi vào bộ đội rồi đi mãi
Hẹn chiến chinh xong sẽ trở về
–
Tôi trở về em đã sang sông
Sáo xưa giờ phải hót trong lồng
Đành thôi định mệnh đời con gái
Biết nói chi đây: ván đóng thuyền
–
Tưởng rằng an phận với chồng con
Ai hay duyên phận quá bẽ bàng
Chồng em trong một chiều Thu vắng
Ra biển xa đi mãi không về!
–
Từ đó Thu về Đông lại qua
Đá vọng phu mỏi mắt trông chờ
Một đời góa phụ hai con nhỏ
Em khóc sao người khác ướt mi!
–
Tôi về Bình Dương đã rất lâu
Nghe tin em từ những bạn bè
Ngậm ngùi cho mảnh đời trắc trở
Kỷ niệm xưa còn đó phôi pha
–
Em chỉ là người em gái thôi
Người em sầu mộng tuổi thơ tôi
Có còn nhớ đến tình duyên cũ
Thì hãy nghe lời tôi nhắn trao
–
Tôi theo tiếng gọi từ thiên thượng
Rao giảng Tin Mừng phước cứu ân
Không gặp em cũng từ dạo ấy
Đường trần chia cắt nẻo hai nơi
–
Bây giờ tôi đã U sáu mươi
Em, hoàng hôn ngã bóng buổi chiều
Hết rồi phong độ thời trai trẻ
Chuyện tình yêu nào biết ai hay
–
Nếu vẫn còn đọc thơ tôi viết
Này em ơi xin hãy quay về
Với Jesus – nguồn ân sự sống
Chỉ trong Ngài ta có Tình Yêu
–
Hồng Phượng ơi nhớ lấy một điều
Tình Yêu thật đến từ Thiên Chúa
Không có Ngài tình như gió thoảng
Khi có Ngài tình mãi thăng hoa
admin
nguồn:
https://huongdionline.com/2018/04/19/tinh-yeu-cua-anh-toi-2/