Trang chủ Niềm Tin Minh Họa TỪ BỎ TẤT CẢ ĐỐI VỚI ĐỨC CHÚA GIÊ-SU

TỪ BỎ TẤT CẢ ĐỐI VỚI ĐỨC CHÚA GIÊ-SU

bởi admin

“Mục sư quản nhiệm Hội Thánh siêu lớn trẻ nhất trong lịch sử.”

Đó là danh hiệu được đặt cho tôi khi tôi nhậm chức tại một Hội Thánh lớn và thịnh vượng ở vùng đông nam Hoa Kỳ – Hội Thánh tại Brook Hills thuộc thành phố Birmingham, tiểu bang Alabama, và tôi luôn tranh cãi về danh hiệu ấy. Từ những ngày đầu, tôi mãi mê lao vào những chiến lược mở mang và cải thiện Hội Thánh. Những tác giả mà tôi tôn trọng thường tuyên bố những điều đại loại như: “Hãy quyết định quy mô mà bạn muốn cho Hội Thánh và hãy cố gắng đạt được điều đó, bất kể năm, mười, hoặc hai mươi nghìn người đi chăng nữa.” Chẳng bao lâu, tên tôi xuất hiện gần đầu bảng danh sách mục sư của các Hội Thánh tăng trưởng nhanh nhất tại Hoa Kỳ. Vâng, tôi đang.. thực hiện giấc mơ Hội Thánh Mỹ.

Tuy nhiên tôi bắt đầu cảm thấy băn khoăn. Bởi vì một điều, hình mẫu của tôi trong chức vụ là một người đã dành phần lớn thời gian trong chức vụ với mười hai con người. Một người khi rời khỏi thế gian này chỉ có khoảng 120 người ở lại và làm theo những điều người đã dạy bảo. Thật sự họ giống như một Hội Thánh nhỏ. Đức Chúa Giê-su – mục sư quản nhiệm Hội Thánh nhỏ trẻ nhất trong lịch sử.

Làm sao tôi có thể hòa hợp giữa hai sự thật, một là tôi đang chăn dắt hàng nghìn người nhưng tấm gương vĩ đại nhất của tôi trong chức vụ là một người quay lưng lại với hàng nghìn người? Khi đoàn dân bắt đầu theo Ngài ngày một đông hơn, Chúa sẽ phán những lời như: “Nếu các ngươi không ăn thịt Con Người và không uống huyết Ngài thì các ngươi không có sự sống.”[1] Đây không phải là một chiến thuật sắt bén nhất để phát triển Hội Thánh. Gần như tôi có thể tưởng tượng vẻ mặt của các môn đồ. “Không thưa Chúa, xin đừng giảng về huyết của Ngài! Chúng ta sẽ không bao giờ lọt vào danh sách những phong trào phát triển nhanh nhất nếu Ngài yêu cầu dân chúng ăn thịt của Ngài.”

Vào cuối bài giảng, cả đoàn dân đông đều bỏ đi, chỉ mười hai người ở lại.[2] Rõ ràng Đức Chúa Giê-su không quan tâm đến việc được dân chúng biết đến. Cái giá phải trả để trở nên môn đồ tiềm năng của Chúa quả là quá khó cho đoàn dân đông chấp nhận, nhưng dường như Đức Chúa Giê-su chấp nhận việc này. Ngược lại, Chúa tập trung vào số ít những người tin Ngài khi Ngài nói về những vấn đề từ gốc rễ mà ra. Và nhờ sự vâng lời trọn vẹn, Chúa đã thay đổi hoàn toàn lịch sử.

Tôi sớm nhận ra mình đi theo con đường văn hóa Hội Thánh Mỹ, nơi sự thành công được định nghĩa bằng số lượng tín hữu, nguồn quỹ lớn và ngôi thánh đường lớn. Giờ đây tôi phải đối diện với một thực tế đầy kinh ngạc: Đức Chúa Giê-su bác bỏ mọi điều mà nền văn hóa Hội Thánh của tôi cho là quan trọng. Vậy tôi phải làm gì đây? Tôi gặp hai câu hỏi lớn.

Câu hỏi đầu tiên rất đơn giản. Có phải tôi sẽ tin Đức Chúa Giê-su? Có phải tôi sẽ nắm lấy Đức Chúa Giê-su dù Ngài phán những vấn đề từ gốc rễ khiến đám đông bỏ đi?

Câu hỏi thứ hai khó hơn. Có phải tôi sẽ vâng lời Đức Chúa Giê-su? Nỗi sợ lớn nhất của tôi, thậm chí cho đến bây giờ, đó là khi nghe lời Đức Chúa Giê-su phán tôi sẽ bỏ đi, hài lòng yên ổn với những điều dễ chịu hơn là triệt để vâng lời Chúa. Nói cách khác, nỗi sợ lớn nhất của tôi đó là làm theo điều mà hầu hết mọi người trong thế kỷ thứ nhất đã làm khi họ gặp Đức Chúa Giê-su.

Đây là lý do tôi viết quyển sách này. Tôi đang đi trên một cuộc hành trình. Nhưng tôi tin rằng đây không phải là một cuộc hành trình dành cho các mục sư. Tôi tin rằng những câu hỏi trên là vô cùng quan trọng đối với toàn thể cộng đồng đức tin trên đất nước của chúng ta ngày nay. Tôi tin rằng chúng ta là những môn đồ của Đấng Christ trong các Hội Thánh tại Hoa Kỳ, chúng ta đang theo đuổi những giá trị và ý tưởng phi Kinh Thánh và trái ngược với phúc âm mà chúng ta tuyên bố rằng mình đang tin theo. Và tôi tin rằng chúng ta có một sự lựa chọn.

Bạn và tôi có thể chọn tiếp tục lối sống Cơ Đốc và sinh hoạt giáo hội như bình thường, tận hưởng những thành công dựa trên những chuẩn mực của xã hội quanh ta. Hoặc chúng ta chân thành nhìn vào Đức Chúa Giê-su trong Kinh Thánh và hỏi rằng liệu hậu quả sẽ ra sao nếu chúng ta thật sự tin vào Chúa và vâng lời Ngài.

Tôi mời bạn cùng tham gia cuộc hành trình này. Tôi không tuyên bố có thể trả lời mọi câu hỏi. Ngược lại, tôi có nhiều câu hỏi hơn là đáp án. Nhưng nếu Đức Chúa Giê-su thật là Đấng mà Ngài đã tuyên bố, và nếu lời hứa của Chúa thật xứng đáng như lời Kinh Thánh đã chép thì chúng ta sẽ nhận ra rằng chỉ có sự từ bỏ trọn vẹn cho Đức Chúa Giê-su mới đem đến sự thỏa mãn trong cuộc sống và sự thành công cho Hội Thánh chứ không phải những gì xã hội xem là quan trọng nhất.

 

Những vũng nước mắt

Hãy tưởng tượng hình ảnh những người mù bám chặt lấy ô cửa sổ của một căn phòng mập mờ ánh sáng. Hai mươi lãnh đạo từ những Hội Thánh khác nhau trong khu vực ngồi quanh căn phòng với quyển Kinh Thánh mở trên tay. Mồ hôi còn nhễ nhại trên trán nhiều người sau quãng đường dài đi bộ. Số khác thì lấm bụi đất, họ đã đạp xe từ sáng sớm từ các làng xã để đến đây.

Họ bí mật gặp nhau. Các thành viên cố tình không đến nơi cùng lúc để tránh bị chú ý. Ở đất nước Châu Á mà họ đang sinh sống, những cuộc gặp mặt như thế này là phạm pháp. Nếu bị bắt, họ có thể sẽ mất đất, mất việc, mất gia đình, hoặc thậm chí mất mạng.

Tôi lắng nghe lời chứng những công việc Chúa đang làm trong Hội Thánh của họ. Một người đàn ông thân hình tráng kiện ngồi ở góc phòng. Có thể gọi anh là trưởng nhóm an ninh. Mỗi khi có tiếng gõ cửa hoặc tiếng ồn bên ngoài cửa sổ thì mọi người trong phòng đều yên lặng đầy căng thẳng, người anh em này sẽ đứng dậy kiểm tra tình hình có ổn không. Khi anh phát biểu, vẻ ngoài rắn rỏi của anh để lộ một tấm lòng mềm mại.

Anh nói rằng: “Một số thuộc viên trong Hội Thánh của tôi đã bị tà giáo lôi kéo.” Tà giáo này khét tiếng với việc bắt cóc tín hữu, đem đến nơi hoang vắng và hành hạ họ. Việc các tín đồ bị cắt lưỡi không còn xa lạ nữa.

Đang khi chia sẻ về những hiểm nguy mà Hội Thánh của anh phải đối diện, nước mắt lưng tròng trên đôi mắt anh. Anh nói rằng: “Tôi thật đau đớn và rất cần ân điển Chúa để lãnh đạo Hội Thánh đi qua những cuộc tấn công này.”

Kế tiếp, một người phụ nữ ngồi phía đối diện phát biểu: “Một vài thành viên trong Hội Thánh của tôi gần đây đã phải gặp chính quyền. Họ đe dọa gia đình các tín hữu rằng nếu không bỏ nhóm học Kinh Thánh thì sẽ bị mất tất cả.” Bà xin mọi người cầu nguyện rằng: “Tôi cần biết phải lãnh đạo Hội Thánh đi theo Đấng Christ như thế nào, dù cái giá phải trả là tất cả những gì họ có.”

Khi tôi nhìn quanh căn phòng, mọi người đều đẫm nước mắt. Đây không phải là nan đề của riêng người anh em và chị em này. Mọi người đều nhìn nhau và nói rằng: “Chúng ta cần cầu nguyện.” Ngay lập tức họ quỳ gối xấp mình xuống đất và kêu cầu Chúa. Họ cầu nguyện không bằng ngôn từ thần học phi thực tế nhưng bằng những lời ngợi khen và cầu xin chân thành.

“Lạy Chúa, cảm ơn Ngài đã yêu chúng con.”

“Lạy Chúa, chúng con cần Ngài.”

“Lạy Chúa Giê-su, chúng con dâng cuộc sống cho Ngài.”

“Lạy Chúa Giê-su, chúng con tin nơi Ngài.”

Họ khóc lớn trước Chúa khi từng người luân phiên nhau cầu nguyện. Khoảng một giờ sau căn phòng trở nên im lặng và mọi người đứng dậy. Tôi tự hạ mình khi nhìn thấy những vũng nước mắt xếp thành một vòng tròn quanh căn phòng.

Những ngày sau đó, Đức Chúa Trời đã cho tôi nhiều cơ hội khác để nhóm lại với các tín hữu Hội Thánh tư gia ngầm tại Châu Á. Những người này đang mạo hiểm tất cả mọi điều để theo Chúa.

Những con người như Jian, một bác sĩ người Châu Á đã từ bỏ phòng khám đang rất thành công của mình mà đánh liều mạng sống của mình, vợ và hai con của anh để chăm sóc y tế cho những ngôi làng nghèo khó đồng thời bí mật huấn luyện toàn bộ mạng lưới các lãnh đạo Hội Thánh tư gia.

Những người nữ như Lin, giảng viên của một trường đại học, nơi mà việc chia sẻ phúc âm là phạm pháp. Cô bí mật gặp gỡ các sinh viên đại học để nói về những công bố của Đấng Christ dù cô có thể đánh mất kế sinh nhai.

Những thiếu niên như Shan và Ling, những người được các Hội Thánh tư gia tại làng xã của họ sai đi để học tập và chuẩn bị đem phúc âm đến những nơi chưa có Hội Thánh tại Châu Á.

Ling nói với tôi rằng: “Cháu đã nói với gia đình rằng rất có thể con sẽ không thể trở về nhà nữa. Con sẽ đi đến những nơi khó khăn để chia sẻ phúc âm, và rất có thể con sẽ mất mạng.”

Shan tiếp lời: “Nhưng gia đình của chúng con hiểu. Cha mẹ chúng con đã bị bắt vào tù vì tin Chúa và họ dạy chúng con rằng Đức Chúa Giê-su xứng đáng để chúng con tận hiến cho Ngài.”

(còn nữa)

DAVID PLATT

Translated by Vinh Hien

Có thể bạn quan tâm